“Đậu Đậu.” Lộc Lăng cười một cách lạnh lùng nhìn đạo diễn:
“Ông thấy tôi giống kẻ sát nhân lắm sao?”
Đạo diễn vô thức đáp: “Giống chứ.”
Giây tiếp theo, ông phản ứng lại, lập tức điên cuồng lắc đầu lia lịa, vung tay phủ nhận:
“Không không không…”
“Sao cô có thể giống sát nhân được, nhìn qua cô là thấy cô ngây thơ, đơn thuần, lương thiện rồi.”
“Là một cô gái ngoan ngoãn tốt biết bao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play