Bọn tiểu thái giám khiêng kiệu đến rồi. Đoạn Tông muốn đỡ Lâm Tiếu Khước lên kiệu, Lâm Tiếu Khước né tránh. Đoạn Tông nhận ra mình mạo phạm, đưa tay về phía kiệu, nhẹ giọng nói: "Cô nương mời." Lâm Tiếu Khước hơi ngẩng đầu nhìn xung quanh, tường cung sâu thẳm, ngọn đèn dầu sáng đến nóng rực, ánh mắt lưu chuyển, cả thế giới rơi vào trong mắt hắn. Giai nhân ở bên, ngọn đèn dầu dường như càng sáng hơn, có lẽ là do lòng người xao động, tán ra ánh sáng.
Lâm Tiếu Khước lên kiệu, bọn thái giám khiêng kiệu lại bị cấm vệ quân đẩy ra. Vài tên thị vệ cao to tranh nhau khiêng kiệu, đưa Lâm Tiếu Khước đến tẩm cung của đế vương. Đến nơi, bọn cấm vệ quân nghĩ đến tác phong của hoàng đế, chợt lo lắng. Đoạn Tông nhíu chặt mày, nói bên kiệu: "Có bất cứ chuyện gì, cứ gọi tên thuộc hạ, thuộc hạ sẽ vào."
"Thuộc hạ Đoạn Tông." Đoạn Tông nói xong đột nhiên nhớ ra giai nhân sẽ không nói, là người câm. Lòng hắn thắt lại.
Thư Sương vội vàng nói: "Đại nhân, nô tài ở đây. Có chuyện gì nô tài sẽ gọi ngài. Ngài cứ yên tâm, nô tài chết rồi, cô nương cũng sẽ không sao." Đoạn Tông lùi lại một bước, chắp tay hành lễ: "Thư công công nói quá lời." Bệ hạ vặn vẹo như vậy, Thư Sương còn có thể sống lâu như thế, chắc chắn có bản lĩnh riêng. Đoạn Tông tránh ra nhường đường, nhìn Thư Sương dẫn giai nhân đi vào.
Triệu Dị quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù, thoạt nhìn lại như vừa phát điên. Thấy người đến, Triệu Dị nheo mắt nhìn sang, dừng lại một lát.
Thư Sương quỳ xuống nói: “Bệ hạ, nô tài vô năng, không thể tìm được thư đồng kia. Nhưng nô tài tìm được người tốt hơn, vị cô nương này là thị thiếp của Yến nhị công tử. Có vị cô nương này ở đây, Yến nhị công tử nhất định sẽ giao Kh·iếp Ngọc Nan ra.”
Sau bao nhiêu năm, lại lần nữa nhìn thấy Triệu Dị. Lâm Tiếu Khước nhớ lại lúc trước Triệu Dị véo cổ mình, theo bản năng lùi một bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT