Tiêu Quyện bế Khiếp Ngọc Nan đang ngủ đặt xuống, cũng không cho thái giám tắt đèn dầu.
Khuôn mặt của Khiếp Ngọc Nan rất mềm mại, Tiêu Quyện khẽ chạm vào, rất nhẹ, rồi lại chạm thêm lần nữa.
Chạm đến mức Khiếp Ngọc Nan hơi nhíu mày, Tiêu Quyện liền dùng đầu ngón tay xoa giữa hai lông mày của hắn, không cho hắn nhíu lại.
Hắn nhẹ nhàng vỗ về Khiếp Ngọc Nan. Rõ ràng nên vui vẻ, sao lại cứ cau mày như thể không muốn vậy?
Tiêu Quyện vuốt từ lông mày xuống đuôi mắt, rồi khẽ xoa hàng mi ướt sũng của Khiếp Ngọc Nan. Không ai ức hiếp hắn cả, mà sao trông hắn lại như thể chịu nhiều tủi thân. Trời đâu có mưa, sao mi lại ướt đến thế. Phải lau khô mới được.
Hàng mi rất dài. Tiêu Quyện khẽ vuốt ve, lòng bàn tay lướt qua chóp mũi, rồi chạm đến đôi môi. Đôi môi ấy mềm đến mức khiến Tiêu Quyện không thể không để tâm.
Bàn tay chậm rãi trượt xuống, môi mềm chạm vào lòng bàn tay đang ngứa ngáy, lan đến tận đầu ngón tay. Tiêu Quyện khẽ khảy đôi môi ấy, muốn môi răng kia mở ra, để ngón tay hắn có thể được cắn lấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT