Các giao nhân sống cách nhau khá xa, dù vậy, họ vẫn biết giao nhân Tịch nuôi một con người trên đảo nhỏ của hắn.
Giao nhân Tịch xong đời rồi.
Con người là loài sinh sôi nảy nở nhanh nhất, một người đến trên đảo, dần dần sẽ biến thành mười người, trăm người, hàng ngàn hàng vạn.
Dù giao nhân Tịch có răng nanh sắc nhọn, móng vuốt lợi hại, cũng không đánh lại đám người chen chúc kéo đến, những chiếc xiên cá, những tấm lưới, sẽ nghiền nát giao nhân Tịch, vảy mài thành dược phấn, dầu giao chế thành đuốc sáng, máu đựng trong chậu làm phấn trang điểm... đủ mọi kiểu dùng, không nỡ lãng phí một giọt, một mảnh da thịt một mảnh vàng.
Con người tham lam được lợi, sẽ nghĩ đến việc có được nhiều hơn, Tịch sẽ mang đến phiền phức cho các giao nhân khác.
Ân giao quyết định giết con người trên đảo nhỏ, nhét phiền phức vào xác chết, mục nát trên đất liền.
Ngày này Tịch bơi rất xa, hắn chuyển tất cả những trân bảo của mình lên đảo, trên bờ cát lấp lánh toàn là châu báu, hắn thích những thứ xinh đẹp bao quanh người kia, hắn thích nhìn người kia nằm trên cát sỏi, tùy tay nhặt một viên đá quý, ngắm ánh sáng phản chiếu, rồi lại tùy tay ném xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT