Mọi người rửa mặt xong trở về, ít nhiều đều có bất mãn với chiếc giường chung lớn này. Tần Nhiễm thì không nói gì, ngủ ở đâu dường như không quan trọng.
Chử Dương nhất định phải ngủ cạnh Lâm Tiếu Khước, Thường Phượng Dụ nhảy ra đối đầu với Chử Dương, cuối cùng Thẩm Túy cười nói: “Hay là bốc thăm đi.”
Chử Dương không muốn bị người chế giễu, lập tức tắt camera phòng ngủ chỉ để lại bộ phận thu tiếng, những người khác cũng không phản đối.
Lâm Tiếu Khước không thích ngủ chung với người khác, cậu chỉ quen ở trong căn phòng trọ nhỏ hẹp kia chen chúc một giường với Tạ Hoang. Giường kia không lớn, lớn quá thì không có chỗ để đồ khác.
Tủ quần áo nhỏ hẹp trong phòng không chứa nổi quần áo bốn mùa, bà ngoại ở ngoài phòng ngủ của họ treo một sợi dây thừng, treo đầy quần áo chính là vách ngăn.
Tạ Hoang có một khoảng thời gian cơ thể phát triển rất nhanh, khi đau nhức do lớn lên luôn cố chịu đựng, thỉnh thoảng không nhịn được cắn răng thở dốc, Lâm Tiếu Khước liền hỏi hắn đang làm gì.
Khi đó không biết bạn học nào trong lớp mang đồ không nên mang đến trường, Lâm Tiếu Khước vô tình nhìn thấy một cái liền đỏ mặt, cậu chắc chắn Tạ Hoang cũng thấy nên mới thở dốc như vậy vào ban đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play