Lâm Tiếu Khước nghiêng mặt: “Đó là nghi thức hôn má, không đáng để ý.”
Quản gia đưa khăn tay, Thích Nam Đường lại không nhận, hắn dùng lòng bàn tay thong thả lau vệt đỏ kia, càng lau càng tệ.
“Đau.” Lâm Tiếu Khước lùi một bước.
Tay Thích Nam Đường buông thõng, hắn khép bàn tay lại, hỏi Lâm Tiếu Khước còn nhớ không: “Vị hôn phu của cậu đang nằm trên giường bệnh.”
Lâm Tiếu Khước nghe vậy cười một tiếng, khẽ khàng mang theo ý châm biếm: “Ngài muốn nói, tôi không đủ trinh tiết sao?”
Thích Nam Đường không trả lời, bảo người mang son môi đến, Lâm Tiếu Khước không biết hắn muốn làm gì, xoay người muốn đi, lại bị vệ sĩ giữ lại.
Từng nét bút, Thích Nam Đường dùng son môi vẽ lại chữ “Thích” lên vết son môi nhòe kia, chất son rất mềm, cũng không làm Lâm Tiếu Khước bị thương, không giống như dao khắc khiến người ta đau đớn kêu la, nhưng ý vũ nhục không thiếu một chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT