Hôm nay Bạch Dao mặc một chiếc váy caro đỏ mang phong cách cổ điển, mái tóc dài được buộc thành một cái đuôi ngựa, điểm thêm một chiếc nơ đỏ rực. Khi cô chạy tới dưới ánh đèn, trông cô vừa xinh đẹp lại tràn đầy sức sống.
Lục Sanh nhìn cô chằm chằm, anh giơ tay che mũi miệng lại, cũng che luôn yết hầu đang trồi lên trượt xuống của mình. Chỉ có đôi mắt đen láy kia là không thể giấu nổi, ánh lên bóng hình mỗi lúc một gần của cô, cả người anh đều căng chặt đến mức không thể khống chế được.
Bạch Dao ngẩng đầu nhìn anh, nụ cười tươi tắn như hoa nở: “Lục Sanh, chào buổi tối.”
Lục Sanh cụp mắt bình ổn cảm xúc một chút rồi mới buông tay xuống, khóe mắt cong lên: “Chào buổi tối, Dao Dao.”
Bạch Dao chớp mắt đầy nghi hoặc: “Anh chạy tới đây hả? Mặt của anh có hơi đỏ.”
Cô vươn tay chạm nhẹ lên má anh, “Hình như còn hơi nóng nữa.”
Lục Sanh cuống quýt nắm lấy tay cô, gian nan cười: “Có lẽ là do lúc nãy anh vận động mạnh thôi, đừng lo, anh không sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play