Đúng lúc Doãn Hoan Miên cũng rất biết điều. Cô không ngốc, cô có thể cảm nhận được sự hứng thú mà ông chủ Thư dành cho mình. Lúc đầu, cô không đáp lại ánh mắt dò xét đó, nhưng khi số người chết ngày một nhiều, suy nghĩ của cô cũng dần thay đổi.
Đối mặt với câu hỏi thăm dò của ông chủ Thư, cô chỉ do dự một chút rồi nhận lấy ly trà sữa hoa hồng mà hắn đưa.
Một khi đã uống đồ của quỷ quái, muốn dứt bỏ mối liên hệ đó thì cũng không dễ dàng như vậy.
Nói thật thì, ông chủ Thư chưa từng ép buộc Doãn Hoan Miên điều gì, mà cô cũng chẳng bao giờ thật sự ỷ lại vào hắn. Mọi chuyện về sau chỉ đơn giản là kết quả tự nhiên giữa hai người trưởng thành. Cô cho hắn nếm trải mùi vị của tình ái nam nữ, còn hắn giúp cô có cơ hội sống sót cao hơn.
Đúng vậy, chỉ là tăng thêm khả năng sống sót mà thôi. Hắn chưa từng hứa hẹn chắc chắn sẽ để cô sống sót rời khỏi nơi này, nhưng với Doãn Hoan Miên, như vậy đã là đủ rồi.
Cái gọi là đạo đức, trong thị trấn này vốn chẳng tồn tại.
Bạch Dao “chậc” một tiếng: “Đồ tồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT