Thương Hoằng Uyên trực tiếp kéo Tiết Linh ra sau lưng mình, trong mắt hắc khí cuồn cuộn.
“Anh còn nhìn nhiều một cái nữa, tôi móc mắt anh ra.”
Doãn Vĩnh Dật không coi lời Thương Hoằng Uyên ra gì, ngẩng đầu đối diện anh, đang muốn hùng hổ, lại cứ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
Không rõ cái loại cảm giác quỷ dị kia từ đâu tới, cơn giận như quả bóng bay bị chọc thủng, xì hơi đi không ít.
Cho nên giọng điệu của Doãn Vĩnh Dật cũng tốt hơn nhiều.
“Tôi không nói chuyện với anh, anh từ đâu tới thì đi đi.”
Tiết Linh từ sau lưng Thương Hoằng Uyên ló ra nửa cái đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play