“Thời buổi này xinh đẹp cũng không thể làm cơm ăn.”
“À không đúng, cũng có thể làm cơm ăn.”
Mấy gã đàn ông vạm vỡ cười ha ha.
Mục Lĩnh Phong cũng không ngờ sẽ nghe thấy loại lời này, ngày thường vẫn luôn ổn định cảm xúc như capybara cũng xuất hiện dao động, mắt trừng lớn.
Mà Tiết Linh và Phó Nhạc Dương thì nghẹn đến mức điên cuồng cắn môi, sợ tiếng cười bật ra dù chỉ một chút.
Phó Nhạc Dương và Tiết Linh chưa từng nghe ai dám nói với Thương Hoằng Uyên như vậy.
Thương Hoằng Uyên nãy giờ nghe họ nói chuyện, tay vẫn không ngừng làm việc, trong chốc lát đã dọn sạch một khoảng đất rộng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT