Tiết Linh nhìn vẻ mặt táo bón của Tôn Manh Manh mà buồn cười.
Tôn Manh Manh khó nuốt lời, chỉ có thể lấy ra từ không gian một ít mì ăn liền, mì sợi và bánh quy lặt vặt.
Rất nhiều đồ trong không gian của cô ta không hoàn toàn thuộc về mình, nên phần tự chủ không nhiều.
Cô ta chỉ có thể bẻ mỗi người một mẩu nhỏ.
Những người đang xếp hàng tỏ vẻ không hài lòng.
Người đang xếp hàng kia nhận được từ tay Tôn Manh Manh một mẩu bánh nén khô nhỏ bằng đồng xu, có chút bất mãn.
“Có tí tẹo này mà đòi bố thí ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT