Thương Hoằng Uyên nhìn về phía Thịnh Chi Thành.
“Vậy ngài tìm tôi tới là muốn?”
Thịnh Chi Thành ngữ khí thành khẩn vô cùng, vẻ mặt cũng thật sự lo lắng và đau lòng.
“Tôi cũng không muốn úp úp mở mở với Thương tổng. Cô bé bị bắt kia, trạc tuổi con gái tôi. Lòng tôi lúc nào cũng treo lơ lửng không yên. Nếu Thương tổng có cách giải quyết đám bảo an tàn ác này thì tốt nhất, không được thì hy vọng Thương tổng khi rời khỏi đây có thể mang theo mấy nhà chúng tôi.”
Tiết Linh nhìn về phía cầu thang, quả thật có một cô gái, lớn lên rất xinh đẹp nhưng cau mày, đứng ở đó nghe bọn họ nói chuyện.
Thương Hoằng Uyên không ngoài dự đoán mà cự tuyệt Thịnh Chi Thành.
“Thịnh tổng xin lỗi, một mình tôi không có cách nào đối kháng nhiều người như vậy, tôi cần đảm bảo an toàn cho bản thân.”
Thịnh Chi Thành cũng không khuyên nhủ thêm, chỉ là chữ xuyên 川 trên trán lại càng nhíu chặt hơn.
“Ai, tôi hiểu rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT