Thương Hoằng Uyên giấu hết mọi sắc mặt sau hàng mi rũ xuống, chỉ im lặng ăn cơm.
Vẻ mặt anh bình lặng như mặt nước, nhưng trong miệng đã bị cắn rách chảy máu.
Trốn tránh tôi à, thật là giỏi.
Thương Hoằng Uyên nuốt không trôi bữa cơm này, rồi ra khỏi cửa giữa tiếng la hét của Phó Nhạc Dương.
Tiết Linh sau khi chạy ra khỏi cửa, bước chân chậm lại.
Dạ dày là cơ quan cảm xúc, cho nên bây giờ cô không thấy đói lắm.
Nhưng dù sao cũng đã nói muốn đi ăn căn tin, cô vẫn đi về hướng nhà ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play