Mễ Lạp nằm sấp trên giường, vuốt ve hai miếng ngọc bội trong tay. Một miếng là của Đại sư Vô Đắc, miếng còn lại do Tích Tử Nặc gửi tặng.
Cô tò mò không biết mình có thực sự có thể mang lại phúc khí cho người khác thông qua cách này không?
Tích Bạch Thần bước ra từ phòng tắm, thấy Mễ Lạp đang chăm chú xoay ngọc bội cho người khác, trong lòng không mấy vui vẻ. Anh đè lên người cô, lấy đi miếng ngọc bội trên tay cô, nhạt nhẽo nói: "Cứ để đó là được rồi, không cần phải chú tâm như vậy."
"Em đã hứa với người ta rồi, thì phải nói được làm được chứ." Mễ Lạp quay đầu nhìn anh: “Hơn nữa, một trong số đó là của em trai anh đấy."
"Nó tứ chi lành lặn, cơm no áo ấm, cần gì đến phúc khí nữa chứ?" Tích Bạch Thần cọ cọ vào hõm cổ cô, lầm bầm nói.
Mễ Lạp vòng tay ôm cổ anh: "Em mong anh hạnh phúc, cũng mong gia đình anh hạnh phúc. Ai mà biết được mình sẽ gặp chuyện bất trắc lúc nào, cầu phúc bình an bao giờ cũng tốt, dù đó chỉ là một niềm hy vọng tốt đẹp thôi."
Tích Bạch Thần hôn nhẹ lên má cô, ánh mắt lấp lánh dịu dàng: "Em nói đúng hết."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play