Hiếm khi không có mặt Cơ Thiếu Ngu, Cơ Cao Tân định nhân cơ hội tiến thêm một bước với Hi Cửu Ca, đang khổ não tìm lời để bắt chuyện, thì đột nhiên đầu ngón tay Hi Cửu Ca ngưng tụ một mũi phi đao, vung tay ném thẳng vào bóng tối.
Biến cố quá bất ngờ khiến Cơ Cao Tân nhất thời sững sờ, không kịp phản ứng. Hắn nghĩ – chẳng lẽ có thích khách? Nhưng đây là thuyền do Cơ Ninh Tự sắp xếp, người trên thuyền ai cũng rõ gốc tích, sao có thể có thích khách?
Phi đao bay ra, góc tối kia vẫn không có động tĩnh. Hi Cửu Ca không biểu cảm, nhanh chân tiến về phía đó.
Dưới bóng tối chẳng có ai, chỉ còn một thanh chủy thủ cắm sâu vào mép gỗ trong khoang thuyền. Cơ Cao Tân bước tới, thấy cảnh đó thì thở phào nhẹ nhõm: “Ta đã nói rồi mà, sao có thể có thích khách trên thuyền được. Thần nữ Minh Tịnh, e là ngươi căng thẳng quá rồi.”
Hi Cửu Ca nhìn chằm chằm vào chuôi dao cắm sâu trong kẽ gỗ mà không nói gì. Nếu là nàng ra tay, lưỡi dao sao có thể chỉ cắm vào cột? Lực đạo trên dao đủ để chẻ đôi cả con thuyền.
Thế mà bây giờ, nó lại buồn cười cắm vào cột gỗ, chỉ có thể chứng minh rằng ai đó đã đỡ được lưỡi dao này, cố tình cắm nó vào đây, rồi ung dung rời đi. Khoảng cách gần như thế, lại không hề phát ra tiếng động nào - chứng tỏ thân pháp của người đó vô cùng bất phàm.
Người ta thường nói “nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến”, Hi Cửu Ca vừa nghĩ xong, sau lưng liền vang lên tiếng bước chân rõ rệt. Lê Hàn Quang đi ngang qua khoang thuyền, thấy Hi Cửu Ca và Cơ Cao Tân đứng trong bóng tối, ngạc nhiên hỏi: “Thần nữ, Kim Thiên vương tử, sao hai người lại đứng đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT