Sau khi mặt trời lặn, sắc trời xanh sẫm từng tầng từng tầng đậm lên, gió lướt qua mặt vừa mát mẻ lại dịu dàng. Chim mỏi bay về tổ, khói bếp vương lên, đúng là khoảnh khắc nhàn nhã nhất trong ngày.
Còn tại Bắc Sát Hải, các loại linh thú kéo mây xa lướt qua bầu trời, ánh sáng của các báu vật vẫn còn vương vấn chưa tan, nơi đây vừa bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Bắc Sát Hải là một quần thể hồ nằm giữa núi xanh bao quanh, phong cảnh tuyệt mỹ. Lúc này, một hồ có tầm nhìn thoáng đạt nhất đã bị người ta dùng bình phong vây lại, giữa hồ bày bàn ghế, giường trúc, ven hồ còn đỗ mấy chiếc thuyền hoa, đối diện là biển hoa trải dài vạn mẫu.
Ở đây, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể thấy non xanh nước biếc, cao hứng thì có thể chèo thuyền du ngoạn, thưởng hoa, chơi mệt rồi quay về bờ còn có thể bắn tên, đánh cờ, gảy đàn… trò gì cũng có.
Thường Thư đi giữa khung cảnh ấy, nhìn cái gì cũng thấy chấn động, đến nỗi không biết nên nhìn về đâu cho phải. Nàng tuy sống như công chúa nhỏ ở Ma giới, đã từng tham dự không ít yến hội, nhưng Ma giới không có cảnh sắc tú lệ thế này, không có pháp bảo khí phái như thế này. Dù có đem yến hội long trọng nhất của Ma giới ra so, cũng trở nên thô kệch, nghèo nàn trước cái gọi là “tiệc nhỏ” của Thần tộc Thiên giới.
Thường Thư bị chấn động sâu sắc. Kể từ khi lên Thiên giới, nàng càng lúc càng cảm thấy mình chẳng khác gì ếch ngồi đáy giếng. Những thứ nàng từng quý trọng, trong mắt các công chúa, quý nữ của Thần tộc lại chẳng khác nào rác rưởi.
Trong lòng Thường Thư rất khó chịu. Những lúc như thế này, chỉ có Lê Hàn Quang bên cạnh mới khiến nàng cảm thấy an lòng. Ít ra, nàng không đơn độc - nàng còn có ca ca Hàn Quang của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT