Chiều hôm đó, sau khi chắc chắn Khương Nhiễm đã ngủ yên trong phòng bệnh, Tạ Vân Hàn rời khỏi bệnh viện, không nói một lời với ai. Nét mặt anh không giận dữ như người ta tưởng. Ngược lại, anh rất bình tĩnh – cái bình tĩnh đến lạnh lẽo khiến ai nhìn vào cũng không khỏi rùng mình.
Chiếc áo sơ mi anh mặc hôm nay vẫn còn vết nhăn do ngồi bên giường bệnh quá lâu, nhưng dáng anh vẫn thẳng tắp, đôi mắt thâm trầm như hồ nước mùa đông. Anh không hỏi han bất cứ ai, chỉ im lặng bước tới con ngõ phía sau trường – nơi mà Khương Nhiễm bị phục kích.
Trên mặt đất vẫn còn dấu giày hỗn loạn, một vài vết bẩn chưa bị mưa rửa sạch. Anh đứng đó thật lâu, điện thoại mở sẵn chế độ ghi âm. Đúng như dự đoán, nhóm thanh niên kia vẫn tụ tập như không có chuyện gì, thậm chí còn đắc ý nói chuyện về "trò vui hôm qua".
Tạ Vân Hàn nấp trong bóng tối, im lặng thu lại từng lời nói của bọn chúng. Không cần phải ra mặt. Anh chỉ cần chứng cứ.
Sau khi có được đoạn ghi âm cùng vài bức ảnh rõ mặt và đoạn video ngắn quay lại thái độ hả hê của bọn chúng, anh lặng lẽ rời đi, lên xe về thẳng nhà. Không có ai biết rằng, đêm hôm đó, mạng xã hội ngầm – nơi giới trẻ thường xuyên tụ tập – bắt đầu lan truyền một đoạn ghi âm lạ. Không ai biết nguồn từ đâu, chỉ biết vài diễn đàn học sinh bắt đầu xôn xao.
Tiếp theo đó là những dòng tin nhắn ẩn danh gửi đến ban giám hiệu nhà trường, phụ huynh học sinh, thậm chí cả nhóm bạn của những kẻ liên quan cũng nhận được. Kèm theo là những bằng chứng cụ thể, rõ ràng. Không ai có thể chối cãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play