Một Người Phải Chết, Một Người Phải Sống
Đêm đó, trăng mờ mịt như che giấu đi mọi tội lỗi trong cung cấm. Một bóng người nhỏ nhắn lén lút lách qua từng ngách hành lang cung thất, váy áo dính bụi đất, mái tóc bị gió thổi tung bay… Lý Như – công chúa cao quý, lần đầu tiên trong đời mình không ngồi trong kiệu vàng, không có thị nữ, chỉ mang theo một niềm điên cuồng và nỗi ám ảnh ngày càng rõ rệt trong lòng.
Nàng lẻn qua các trạm gác bằng giấy phép giả danh truyền từ thái y viện, thậm chí lừa cả người canh ngục bằng thuốc mê và lời dụ dỗ. Khi mở được cánh cửa giam giữ Khương Nhiễm, ánh đuốc hắt lên khuôn mặt cậu khiến nàng khựng lại một nhịp.
Cậu vẫn là người đó – dáng người gầy gò, ngồi thu mình nơi góc tối, hai tay gầy guộc ôm lấy đầu gối, vết máu khô bám vào tay áo và bùn đất vương đầy vạt y bào cũ nát. Nhưng thứ khiến Lý Như khó chịu nhất, không phải bộ dạng tiều tụy ấy… mà là đôi mắt cậu vẫn còn ánh sáng – một ánh sáng đau thương nhưng kiên cường.
“Ngươi thật sự nghĩ mình đáng được yêu sao?” – Nàng nói, giọng sắc như lưỡi dao.
Khương Nhiễm ngẩng lên, thoáng ngạc nhiên. Nhưng rồi, đôi mắt ấy nhanh chóng dịu lại, không hận, không giận, chỉ là mỏi mệt:
“Là công chúa…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play