Chương 3
Để sinh tồn, loài người đã cưỡng chế kích hoạt tinh thần lực, nhưng tinh thần lực bị cưỡng chế kích hoạt có di chứng nghiêm trọng. Biển tinh thần bị tàn phá, tinh thần lực cực kỳ dễ mất kiểm soát, người thức tỉnh phần lớn không sống quá 5 năm, mà cho dù có may mắn sống sót thì cuối cùng cũng sẽ phát điên. Sau đó, qua nghiên cứu không ngừng, các nhà khoa học cuối cùng đã tìm ra một phương pháp có thể giảm nhẹ tình trạng này, đó chính là khế ước tinh thần.
Liên kết những người có tinh thần lực cực kỳ mạnh với những người có tinh thần lực ổn định thông qua khế ước để đạt được cân bằng.
Nguyên lý này Đồng Du không hiểu lắm, nhưng đại ý là trong não mỗi người đều có một biển tinh thần, biển tinh thần này có tác dụng tự điều chỉnh tinh thần lực. Chỉ là những người từng bị cưỡng chế kích thích tinh thần lực thì biển tinh thần đã bị tổn thương, không thể tự điều chỉnh tinh thần lực của mình. Trong khi đó, người bình thường tuy tinh thần lực yếu nhưng biển tinh thần lại hoàn chỉnh, có thể giúp điều hòa tinh thần lực.
Sau khi khế ước được thiết lập, người bình thường sẽ phải chịu đựng sự xâm lấn của tinh thần lực từ người thức tỉnh. Quá trình này sẽ rất đau đớn, nhưng đồng thời, dưới sự kích thích không ngừng, tinh thần lực của người bình thường cũng có cơ hội thức tỉnh tự nhiên.
Cậu và Thịnh Cảnh chính là đã thiết lập loại khế ước này.
Một khi khế ước tinh thần đã thiết lập thì không thể dễ dàng giải trừ, trừ phi một bên chết não, tinh thần lực tiêu vong, nếu không bên còn lại chắc chắn sẽ bị phản phệ. Tất nhiên, nếu không quan tâm đến hậu quả, vẫn có thể cưỡng ép hủy bỏ. Tuy nhiên, khế ước vừa mới được ký kết sẽ có một năm bảo hộ do tinh thần lực chưa ổn định.
Hiểu đến đây, Đồng Du mới biết "ly hôn sau một năm" nghĩa là gì. Không phải đối phương không muốn ly hôn, mà là không thể ly hôn.
"Vậy là khế ước giữa nguyên chủ và Thịnh Cảnh đã giải trừ vào khoảnh khắc nguyên chủ chết, rồi lại thiết lập khế ước với hồn ma là mình sao? Vậy ra đó không phải giấc mơ..." Trước khi tỉnh lại, Đồng Du có một khoảng thời gian chìm trong bóng tối, bóng tối ấy vô biên vô tận, khiến người ta chìm đắm, ngay khi cậu cảm thấy mình sắp tiêu vong thì có một luồng lực lượng kéo cậu ra, vừa mở mắt, cậu đã đến nơi này. “Chẳng lẽ, là tinh thần lực của Thịnh Cảnh đã kéo mình ra?”
Vậy là cậu nợ Thịnh Cảnh một mạng?
"Mập Mập, nhà mình có xe không, loại bay ấy?" Đồng Du định ra ngoài.
"Dạ có ạ, cần em chuẩn bị xe cho anh không?" Một robot hình trụ mập mập trượt ra từ góc phòng. Mập Mập là cái tên Đồng Du mới đặt cho nó mấy hôm nay, chủ yếu vì cậu không thể nào nhớ nổi dãy số hiệu của nó.
“Ừ, chuẩn bị nhanh đi.”
“Vâng ạ.”
Vừa dứt lời, bên ngoài cửa sổ đã vang lên tiếng động, Đồng Du thò đầu ra nhìn, thấy một chiếc phi thuyền màu xanh đậm đang từ từ nhô lên từ dưới mặt đất, thiết kế cực kỳ ngầu và bắt mắt.
“Ối trời, đúng là thời đại Tinh Tế mà.”
Đồng Du chạy lại, cửa xe tự động mở ra, cậu vội vàng chui vào, nhưng vào rồi lại không biết khởi động thế nào.
Nhưng không sao, trước khi chết Trái Đất đã có tự lái rồi, giờ là thời đại Tinh Tế thì chắc chắn càng không thành vấn đề, huống chi cậu còn có robot gia đình giúp đỡ.
"Mập Mập, bật chế độ tự lái đi, chúng ta đến trung tâm thương mại lớn nhất gần đây." Đồng Du ra lệnh cho Mập Mập.
Chương trình của Mập Mập đã được cài vào não quang của Đồng Du, nghe vậy nó hiện ra: “Thưa anh, em không có quyền điều khiển phi thuyền, anh cần dùng tinh thần lực khởi động phi thuyền trước, rồi mới bật được chế độ tự lái ạ.”
"Khởi động kiểu gì?" Đồng Du hỏi.
“Trong khoang lái có bộ kết nối tinh thần ạ.”
“Nó trông như thế nào?”
“Là miếng kim loại màu bạc đó ạ.”
Đồng Du tìm một lúc, nhanh chóng thấy miếng kim loại Mập Mập nói đến. Nó chỉ bằng móng tay, hình tròn, mỏng dính, Đồng Du cầm lên dán vào thái dương: “Thế này là kết nối được tinh thần lực rồi à?”
Đối với thứ vô hình như tinh thần lực này, Đồng Du vẫn còn khá bỡ ngỡ.
"Vâng ạ. Thưa anh, vừa rồi anh hỏi em nhiều câu về kiến thức cơ bản quá, anh có thấy không khỏe không, cần em đặt lịch khám bác sĩ không ạ?" Mập Mập lo lắng hỏi.
"Này Mập Mập, xóa hết đoạn hội thoại giữa tôi với cậu từ sáng đến giờ đi." Đồng Du thành thạo ra lệnh.
Là một người xuyên không, Đồng Du không muốn lộ thân phận, nên khi robot gia đình phát hiện điều bất thường, cậu sẽ lập tức
bảo Mập Mập tự động xóa phần ký ức đó.
Sau khi đeo bộ kết nối tinh thần, Đồng Du lại nhấn nút khởi động.
"Bắt đầu chuẩn bị bay, chuẩn bị hoàn tất, vui lòng xác nhận điểm đến." Phi thuyền phát ra giọng nói.
Đồng Du thầm cảm thán về độ cao cấp, rồi ra lệnh: “Đến trung tâm thương mại gần nhất.”