Edit: Vân Vũ
***
Khi tỉnh lại, Đàm Thời Thu phát hiện mình đang lơ lửng giữa không trung, cơ thể là một cục bông trắng nhỏ với tứ chi như que diêm.
Đàm Thời Thu: ?
Cô nhớ hệ thống trước đây của mình cũng có hình dạng như thế này.
Vậy là… cô từ người biến thành hệ thống rồi sao?
Nhưng rõ ràng cô đã nhận tiền hưu, chuẩn bị rút khỏi Cục Xuyên Nhanh để an dưỡng tuổi già cơ mà, sao lại bị lừa thế này?
Cô còn chưa kịp mắng chửi thì trước mặt đã hiện lên một loạt dòng chữ.
【Chúc mừng T99 đã liên kết thành công với “Hệ thống quan tâm nam chính”, tôi là chương trình hướng dẫn.】
【Trong vô số thế giới, có rất nhiều nam chính vì đủ loại lý do mà sa sút tinh thần. Họ cần được khích lệ, cần được yêu thương, vì vậy hãy tỏa sáng và hết mình với vị trí công tác mới nhé!】
【Đang truyền tải cốt truyện thế giới mới, xin chú ý kiểm tra.】
……
Ngay sau đó, hàng loạt tình tiết như thủy triều tràn vào đầu Đàm Thời Thu, khiến lông trên người cô dựng hết cả lên, chẳng khác gì một con mèo bị điện giật.
Trong lúc cố chịu đựng sức nóng như CPU quá tải để tiếp nhận cốt truyện, cô cũng tranh thủ quan sát xung quanh.
Lúc này, cô đang ở trong một căn phòng hiện đại, diện tích khá rộng, nhưng bên trong chỉ có một chiếc giường lớn, một tủ quần áo nhỏ, một bộ bàn học, bên cửa sổ còn có một chiếc ghế lười màu xám đậm, ngoài ra không còn vật trang trí nào khác.
Phong cách và màu sắc của căn phòng theo lối tối giản đến mức lạnh lẽo.
À đúng rồi, trên giường còn có một người đang nằm.
Ngay khi nhìn thấy người đó, trong đầu Đàm Thời Thu lập tức hiện lên thông tin liên quan.
【Nam chính: Tần Hưởng】
【Tuổi: 26】
【Tình trạng: sa sút tinh thần】
Cốt truyện của thế giới này vốn dĩ là câu chuyện Tần Hưởng – một lưu lượng hết thời – quay trở lại giới giải trí, một lần nữa bùng nổ danh tiếng.
Nhưng do không gian chủ thần gặp biến động, dữ liệu hỗn loạn dẫn đến thế giới này xuất hiện một lỗi: một đàn em của Tần Hưởng vô tình liên kết với “Hệ thống đại minh tinh”, điên cuồng hút vận khí của anh, khiến Tần Hưởng thất bại trong lần trở lại, rơi xuống thành người qua đường.
Nhiệm vụ của Đàm Thời Thu là khích lệ Tần Hưởng vực dậy tinh thần, quay lại giới giải trí, tái xuất đỉnh cao, trở thành lưu lượng hàng đầu.
May mắn là cô đến đúng thời điểm, ngay khi Tần Hưởng chuẩn bị quay lại showbiz. Chỉ có điều, theo chương trình hướng dẫn, người kia đã “nằm im” mấy ngày rồi, dường như đang rơi vào trạng thái ngủ mê.
Nếu nam chính của tiểu thế giới rơi vào trạng thái ngủ mê, toàn bộ thế giới đó cũng sẽ rơi vào trạng thái "ngủ đông", kéo theo việc không gian Chủ Thần không thể nhận được năng lượng từ quá trình vận hành của các tiểu thế giới, khiến dữ liệu càng rối loạn hơn.
Đàm Thời Thu, một người đang yên đang lành, bỗng chốc biến thành một cục bông hệ thống, trong lòng bực không chịu được, lầm bầm chửi rủa cả nửa ngày.
Tiếc là, hệ thống hướng dẫn chỉ thỉnh thoảng mới đáp lại.
【Chương trình không phản hồi.】
Cô hỏi thêm thì lại hiện ra một câu khác:
【Tiến độ nghịch chuyển của ký chủ đã vượt quá một nửa, hệ thống có thể sở hữu hình thái con người. Vì vậy, để sớm biến thành người, xin hãy nỗ lực giúp đỡ ký chủ hoàn thành nhiệm vụ nhé!】
Đàm Thời Thu tức đến nghiến răng ken két. Nhưng đến đây rồi, cô cũng chẳng còn lựa chọn nào khác, bởi cái tên Chủ Thần chết tiệt kia vẫn còn đang “treo” cô đấy.
Cô đã lăn lộn ba năm trời trong Cục Xuyên Nhanh, vắt hết sức lực mới tích đủ bảy trăm triệu điểm. Năm trăm triệu trong số đó dùng để đổi lấy một cơ thể mới, hiện tại cơ thể đó vẫn đang nằm trong kho của hệ thống, trạng thái: chưa mở khóa.
Số điểm còn lại là hai trăm triệu, vậy mà hệ thống chỉ cho giải ngân có hai nghìn, chẳng rõ là dùng cho thế giới này hay để dành cho mấy cái sau, tóm lại bây giờ chỉ có thể trông chờ vào hai nghìn điểm đó.
Vì cơ thể và điểm số của mình, Đàm Thời Thu cũng chẳng thể nằm im mặc kệ.
Thế nên cô hắng giọng, mở miệng nói: “Chúc mừng bạn đã liên kết với Hệ Thống Quan Tâm Nam Chính, tôi là hệ thống chuyên trách của bạn—T99.”
Một lúc sau, nam chính vẫn không có phản ứng.
Đàm Thời Thu lặp lại câu nói đó hai lần nữa.
Nhưng sau hai lần, vẫn chẳng thấy động tĩnh gì. Cô lập tức nổi khùng: “Dậy làm việc đi, đừng có lười! Tôi biết anh chưa ngủ, anh hết thời bao nhiêu năm rồi còn dám nằm ì ra đấy à? Có thấy có lỗi với fan của mình không? Có thấy có lỗi với chính bản thân mình không?”
Đàm Thời Thu trước kia thuộc tổ phản diện ở Cục Xuyên Nhanh, mắng người bằng lời sắc bén đã tích góp không ít, mà giờ trong lòng còn đang bực bội, thế là tiện tay xổ hết một tràng không nể nang gì.
Tần Hưởng, người đang nằm trên giường im re nãy giờ, bị cô làm ồn đến mức đầu óc ong ong. Cuối cùng không chịu nổi nữa, anh đành mở mắt, lạnh lùng phun ra mấy chữ: “Cô ồn ào quá.”
Tần Hưởng có gương mặt cực kỳ tuấn tú, ngũ quan sắc nét, đường nét rõ ràng, đặc biệt là đôi mắt hồ ly mê hoặc, chỉ cần khẽ chớp nhẹ một cái đã khiến người ta cảm thấy như bị câu hồn đoạt phách.
Đàm Thời Thu đúng là bị vẻ ngoài khi mở mắt của anh làm cho sững người một chút, nhưng cũng nhanh chóng hoàn hồn, không cam lòng mà cãi lại: “Nếu anh chịu mở mắt sớm một chút thì tôi cũng đâu đến mức phải thế này. Thôi nào, chuẩn bị nhận nhiệm vụ đi.”
Ai ngờ, điều cô nhận được là một câu từ chối lạnh như băng của Tần Hưởng: “Không làm.”
Đàm Thời Thu lập tức tức đến mức “vỡ phòng ngự”, cả cục bông lông nổ tung: “Được thôi! Vậy thì cùng nhau bỏ mặc hết đi! Tôi đang yên đang lành làm người không được, bị biến thành cái cục lông như vầy, cũng chẳng ai cho tôi nói lý lẽ, tôi cũng ấm ức lắm chứ! Vậy thì hay lắm, chúng ta cùng nhau nằm yên chờ chết luôn đi!”
Giọng của cục bông nhỏ mềm mềm dẻo dẻo, rõ ràng đang tức đến mức không chịu nổi, mà nghe vào tai lại giống như đang làm nũng, hoàn toàn không giống mấy AI trong nhà, lạnh tanh cứng nhắc.
Không biết câu nào chạm đúng dây thần kinh của Tần Hưởng, anh vốn đã nhắm mắt lại, giờ lại chậm rãi mở ra, giọng trầm trầm: “Vậy thì cô phát nhiệm vụ đi.”
Đàm Thời Thu vốn còn đang chuẩn bị cả bụng uất ức để trút ra một trận cho hả.
Tới đi, tổn thương nhau đi!
Cùng lắm thì cùng nhau nằm im chờ chết đi!
Kết quả, tình thế đột ngột đổi chiều, khiến cô đứng hình mất mấy giây, cả tay chân hình que cũng cứng đờ, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại. Cô sợ Tần Hưởng đổi ý, bèn kích hoạt siêu tốc, vèo một cái ấn luôn nút khởi động nhiệm vụ.
【Nhiệm vụ 1: Nhận lời mời từ Triệu Ức, quay lại giới giải trí.】
【Phần thưởng: 600 điểm】
【Nhiệm vụ 2: Nhận lời mời tham gia chương trình tạp kỹ “Cùng nhau ra biển”.】
【Phần thưởng: 900 điểm.】
Hai nhiệm vụ liên tiếp khiến Đàm Thời Thu giật nảy mình.
Tuy bây giờ cô là hệ thống, nhưng nhiệm vụ lại bị khóa sẵn trong chương trình, cô chỉ có thể lựa chọn "kích hoạt", còn nội dung nhiệm vụ là gì thì hoàn toàn không hay biết. Những nhiệm vụ sau này cũng sẽ được phát tự động, chẳng cần cô phải tự tay làm gì.
Chẳng mấy chốc, cô không nhịn được mà bắt đầu than thở: “Nam chính này được đãi ngộ tốt quá đi mất! Nhiệm vụ không có thời hạn, làm không xong cũng không có trừng phạt gì… Không giống lúc tôi làm phản diện, không bị nhốt vào phòng tối, thì bị điện giật, hoặc trời ném dao xuống đầu…”
Cái hệ thống nhỏ vừa càm ràm vừa lẩm bẩm, rõ ràng là ồn ào, nhưng lại mang theo hơi thở rất đời thường.
Từ sau khi mẹ mất, bên cạnh Tần Hưởng lúc nào cũng vắng lặng, đã lâu rồi anh không còn cảm nhận được chút hơi thở cuộc sống.
Giờ nghe Đàm Thời Thu lải nhải như thế, lúc đầu còn thấy phiền, nhưng lúc này lại cảm thấy… có một chút đáng yêu.
Cũng vào khoảnh khắc đó, anh mới nghiêm túc nhìn kỹ cái cục bông trắng đang lơ lửng giữa phòng kia.
Cái hệ thống nhỏ đó to cỡ một quả bóng đá, toàn thân phủ lông trắng mềm mịn, kèm theo bốn cái chân tay ngắn cũn như que diêm.
Tứ chi của nó không dài, trông cứ cụt cụt, mà so với cơ thể thì lớp lông trắng kia lại khá dài, mỗi lần xù lên còn hơi buồn cười và đáng yêu. Tần Hưởng nhìn mà tự hỏi: không biết có rụng lông không nhỉ?
Sau khi nhiệm vụ được phát ra thì mặc định xem như ký chủ đã tự động tiếp nhận.
Tần Hưởng cũng không nhớ rõ mình đã nằm bao lâu, chỉ cảm thấy dạ dày trống rỗng, bắt đầu đau rát như có lửa đốt.
Đang chuẩn bị chậm rãi ngồi dậy thì chiếc điện thoại đặt trên tủ đầu giường bất ngờ đổ chuông.
Dựa vào cánh tay dài, anh chỉ hơi nhấc tay lên một chút là với tới được điện thoại. Vừa cầm lên nhìn, màn hình hiển thị:
Người gọi đến: Triệu Ức.
*****