Thấy đám Hàn Thiên ai nấy đều tỏ vẻ muốn từ chối mà không dám nói, Tiền Thất tiếc nuối thở dài một hơi.
“Mấy người này không hiểu câu ‘phú quý cầu trong hiểm cảnh’ là gì hết trơn á. Lỡ đâu tui là học bá ẩn mình thì sao?” Cô nghiêm túc, giọng đầy thất vọng. “Rủi ro cao thì lợi nhuận mới cao! Chỉ cần mấy cậu dũng cảm tiến lên một bước, liền có thể ôm được cái đùi to dữ dằn như tui nè!”
Giao diện màu lam cúi đầu nhìn cái chân nhỏ xíu của cô: 【 không thấy đùi ở đâu hết. 】
Tiền Thất cáu kỉnh phẩy tay tắt giao diện, sau đó quay sang nhìn Hàn Thiên, nở nụ cười thân thiện như bà thím xóm dưới, “À đúng rồi Hàn Thiên nè, cái mảnh đất thực nghiệm của cậu xài xong rồi đúng không? Cho tui mượn một tháng được hông?” 
Hàn Thiên không biết cô định làm gì với cái mảnh đất đó, chỉ mong mau mau thoát khỏi tầm ngắm của Tiền Thất nên gật đầu cái rụp, “Được được, mượn hai tháng cũng được luôn!”
Mắt Tiền Thất sáng rỡ như được phát lì xì. Quả nhiên ánh mắt cô không sai! Hàn Thiên nhìn thì gầy gò yếu đuối, nhưng lại cực kỳ tốt bụng, dễ dụ—à không, là dễ thương và hào phóng! Chắc chắn sẽ sẵn lòng cho cô mượn mảnh đất trống để... “nghiên cứu khoa học”.
Cô âm thầm đánh dấu tên Hàn Thiên vào danh sách vàng trên quang não, sau đó vẫn giữ nụ cười “thân thiện” đó mà tiến tới bàn của người tiếp theo.
“Hầy ~ bạn học này ơi, tui nghe nói gần đây bạn cũng không trồng trọt gì hết hả ~?”
Bạn học tiếp theo:…… 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play