Hiệu trưởng nghĩ tới nghĩ lui cũng không hiểu nổi, nhưng thôi, tiền cũng tiêu rồi, chẳng có chuyện đòi lại được. Dù gì cũng là trả đúng giá, không bị Tiền Thất chặt chém, vậy cũng coi như đỡ xui.
Ông chỉ biết ôm nỗi đau vào lòng, tự an ủi mình như thế.
Mà thời gian, cũng rất nhanh đã tới 10 giờ.
Cổng lớn của quảng trường Ngự Thú “Rầm” một tiếng đóng lại. Cụ Tôn cùng mấy ông lão khác kéo ghế ngồi ngay bên cạnh hiệu trưởng. 
“Hôm nay đông vui ghê ha, lâu lắm rồi quảng trường Ngự Thú mới náo nhiệt vậy đó!” – Cụ Tôn mặt mày phơi phới, rồi quay sang hỏi hiệu trưởng: “Hiệu trưởng, cậu thân với con bé Tiểu Tiền lắm à?”
Hiệu trưởng khẽ giật khóe mắt, đoán được cụ Tôn không muốn lộ thân phận, thế là cũng phối hợp, trả lời bằng giọng thường dân: “Cũng... tạm tạm thôi, trước kia từng giúp con bé làm chút việc.”
“À vậy hả?” – Cụ Tôn cười ha hả – “Trùng hợp ghê, thì ra tụi mình đều từng giúp Tiền Thất nha!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play