Phòng học trong biệt thự được cải tạo từ một dãy nhà cũ, ngăn cách với khu chính bằng một hành lang dài lát đá. Thượng Quan Ngọc Tường hiếm khi đến đây – từ lâu, ông đã để việc dạy dỗ con trai giao hoàn toàn cho gia sư riêng.
Nhưng hôm nay, không rõ vì sao, ông lại cất bước sang khu đó.
Tay ông khẽ đặt lên tay nắm cửa gỗ. Bên trong, giọng giáo viên vang lên nhẹ nhàng, tiếng bút viết sột soạt xen lẫn tiếng đọc bài. Ngọc Tường chưa vào ngay. Ông đứng đó, toan gõ cửa, thì…
“…Thầy khen bài làm của Cảnh Nghi rất tốt, chắc chú Thượng Quan sẽ hài lòng.”
Giọng Hi Hoa nhẹ tênh, xen vào đoạn trò chuyện.
Một giây sau, lại là tiếng suy nghĩ lướt qua đầu cậu bé – nhưng với Thượng Quan Ngọc Tường, nó như bị ai đó khắc rõ ràng bên tai:
“Hừm, ông ấy mà khen sao? Chắc chỉ gật đầu cho có. Làm cha gì mà lạnh như tảng băng, cứ như người xa lạ. Con trai viết giỏi cũng chẳng nói được một lời động viên.”
Ngọc Tường sững người.
Tia nhìn sắc bén vốn luôn điềm tĩnh của ông thoáng dao động. Bàn tay đặt nơi tay nắm khẽ siết lại, gân xanh lộ rõ. Cảm giác lạ lẫm trào lên trong lòng ngực – là giận, là tổn thương… hay là hối hận?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play