Mới đi đến cửa, nàng đã nghe thấy tiếng trách cứ quen thuộc: "Tu luyện là không thể nóng lòng cầu thành, phải thuận theo cái tâm, Văn Hỉ, chẳng lẽ cô đã quên cái đạo lý này sao? Chỉ thấy cái trước mắt mà biến khéo thành vụng. May mà phát hiện kịp thời, không thì đã bị tâm ma nhập xác, không còn lối thoát!"
Là giọng của Quý Hành.
Thân là sư huynh, y có trách mắng, dạy dỗ sư muội đi thì vẫn hợp lý.
Thừa Niểu khựng lại một thoáng, nàng chỉ đứng ngoài cửa, nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi hương ở trong phòng. Trong phòng thoang thoảng mùi máu, tuy không nồng, nhưng với tu sĩ thì lại rất rõ ràng.
Văn Hỉ nằm trên giường, khuôn mặt vốn đã hồng hào giờ lại tái nhợt, mặt cắt không còn một giọt máu, sắc môi nhợt nhạt, thở thều thào, nhìn thôi đã biết thê thảm cỡ nào.
Tẩu hỏa nhập ma không phải chuyện nhỏ, nhẹ thì bị thương, nặng thì bị tâm ma cuốn lấy, phá hủy đạo tâm, từ đó chấm dứt tiên duyên.
Vì vậy, tu sĩ coi trọng việc tu hành, càng coi trọng việc tu tâm.
May mà phát hiện kịp thời nên không quá nghiêm trọng, bằng không, e là tu vi của Văn Hỉ sẽ khó giữ.
Hiện giờ, Quý Hành và Thừa Phong đứng ở hai bên giường, vóc người cả hai rất cao, giờ ai nấy cũng ra vẻ nặng nề, nghiêm khắc. Thừa Phong nhíu mày, ánh mắt Quý Hành cũng lạnh lùng, nhưng cả hai đều nhìn về phía cô nương đang ngồi trên giường.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT