Hứa Đào liền nghiêm túc nhìn gương mặt nhỏ của Triệu Lệ Noãn một cái, mới phát hiện, trên gương mặt nhỏ có hai vết đỏ, nhìn dáng vẻ giống như bị lau sậy quẹt vào, cũng không nghiêm trọng, nhưng khóc hoặc chạm vào đều sẽ đâm đau.
Gương mặt nhỏ của cô bé nhíu mày đáng thương, sít một tiếng, Hứa Đào nhìn rõ vết xước trên mặt cô bé, trái tim mềm nhũn đến mức không kiểm soát được.
Sau khi Hứa Đào đến thung lũng Tiên Nữ tỉnh Xuyên, thái độ vẫn luôn lạnh nhạt, lúc này vẫn là thỏa hiệp bế Triệu Lệ Noãn kiên nhẫn dỗ dành, đồng thời nháy mắt ra hiệu với Triệu Vệ Quốc, để anh đi lấy thuốc thoa ngoài da.
Trước khi đến đây, Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc cả đêm chuẩn bị một đống đồ, một đống thuốc phòng ngừa muỗi cắn, cũng có thuốc phòng ngừa vết thương nhỏ.
Tối hôm qua lúc Triệu Lệ Noãn ngủ, Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc đốt đèn cây xức thuốc cho Triệu Lệ Noãn.
"Mẹ ơi, Noãn Noãn không đi học có được không? Trở về nhà có được không? Noãn Noãn không thích đi học, Noãn Noãn cũng không thích nơi này." Triệu Lệ Noãn vừa khóc vừa nói: "Bụng Noãn Noãn rất đồi, Noãn Noãn muốn ăn bánh ngọt, xương sườn, muốn uống canh ông Kim nấu, muốn bánh rau cải bà nội làm..."
Triệu Lệ Noãn vừa khóc vừa nói đến sự thèm ăn của mình, khóc cũng chân thành hơn, hơi có khuynh hướng bị thèm khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT