"Đủ gì mà đủ, chẳng lẽ không tính mấy thứ kia" Bà Lâm cũng biết người nhà họ Phạm chính là đại gia tộc nhưng vẫn còn đau lòng điểm đồ vật liền không cam lòng khóc rống lên: "Mầy cái kẻ vô dụng này, có một đứa con gái mà cũng không giải quyết được, đã sớm kêu mầy ngủ với Điền Nhị Muội, mầy lại sợ không dám, ta cực khổ sinh ra nuôi lớn mầy có ít gì".
"..." Con trai thứ hai của bà Lâm chỉ biết cúi đầu bị mắng.
Hứa Đào vốn dĩ thấy phẩm hạnh của Lâm Phương không gì, năm 1983 ở cái niên đại này là mà là kẻ thứ ba đã quá xấu hổ rồi, giờ nghe bà Lâm xúi giục con trai mình như vậy thật sự cạn lời.
Cực phẩm! Loại cực phẩm cực hiếm trên thế gian này, quả thực đúng như câu nói "người trên mà không tử tế thì người dưới tất sẽ làm loạn".
Hứa Đào lắc đầu về nhà, hàng xóm cũng xem xong náo nhiệt, rốt cuộc cũng đều biết cách làm người của bà Lâm thế nào, cũng không muốn bị vạ lây nên mọi người thức thời rời đi.
Bọn nhỏ chơi đùa cũng bị người lớn dẫn về, bên ngoài hẻm chỉ còn lại bà Lâm không chê mất mặt mà rống lên chửi rủa con trai, thuận tiện mắng phong long Phạm Thu Mai...
Chạng vạng Hứa Đào cùng Tiểu Nam tưới nước cho cải thìa, thời tiết nóng rau dưa lớn cực nhanh, trước Triệu Vệ Quốc đi Thượng Hải mới nảy mầm, bây giờ đã cao lên thêm vài centimet, thêm mười ngày nửa tháng có thể hái ăn.
"Mẹ, giỏi! Tiểu Nam tưới nước cho mầm nhỏ xong quay đầu muốn Hứa Đào khen bé.
"Ừ mẹ giỏi quá!" Hứa Đào gật đầu phụ họa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play