Từ bưu cục đi ra thuận đường Hứa Đào đi mua chút thức ăn về nhà, chỉ là mới đi đến đầu hẻm nhìn thấy không ít người đứng tập tụ một chỗ, nhìn có chút không đúng, Hứa Đào theo bản năng bước nhanh về.
Tiểu Nam còn nhỏ, thấy xung quanh hơi lại liền đứng im bên ngoài, nhìn thấy Hứa Đào về tiểu gia hỏa liền chạy đến bên cạnh cô: "Mẹ"
"Tiểu Nam" Hứa Đào nhìn nhìn bé không có gì bất thường mới yên tâm khom lưng bế bé lên.
Tiểu Nam ôm cổ Hứa Đào rồi nói vào tai cô: "Mẹ, cãi nhau".
Hứa Đào nghe tiểu gia hỏa nói liền nghi hoặc nhướng mày, ánh mắt nhìn về phái bà Lâm đang đứng chửi ầm lên, bà đang đứng ở ngõ nhỏ, vẻ mặt phẫn nộ chỉ vào mẹ Thạch Đầu Phạm Thu Mai: "Phạm Thu Mai, cái đồ tán tận lương tâm này nhanh bồi thường cho ta hai mười đồng tiền lễ hỏi, nếu không bồi ta liền ăn vạ nhà ngươi, ăn uống ở nhà ngươi".
"Thím Lâm thật khôi hài!" Phạm Thu Mai tức giận đến sắc mặt xanh mét, một tay đỡ bụng bầu thở dốc: "Khắp cái hẻm Lão Bát này không ai không biết tính tình của thím, Điền Nhị Muội kia chính là chướng mắt con trai thứ hai nhà thím, đâu có liên quan gì đến tôi, thím quay ra kêu tôi bồi thường là có ý tứ gì?"
"Lại nói nhà thím đi tới cửa nhà người ta cầu hôn cũng không nói với tôi, chính mình tự xách theo một cân thịt heo, một cân mì sợ, muốn dùng đồ vật hỏng này đổi về một cô con dâu sao, người nhà họ Điền cũng không phải ăn chay, không có nhà các người như ý được thì quay ra trút giận lên người tôi . Đồ vật nhà các người cũng không có mang qua nhà tôi, có bản lĩnh thì đi kêu nhà họ Điền trả lại, kêu tôi bồi hai mươi đồng lễ hỏi gì hả? tôi nói cho các người biết một mao tiền tôi cũng sẽ không bồi" Phạm Thu Mai tuy bụng to nhưng không chút nào nhượng bộ.
"Không trách ngươi thì trách ai, chính ngươi là người mai mối" Bà Lâm chỉ vào Phạm Thu Mai, tay còn dùng sức đấm đấm ngực giả bộ muốn ngất: "Ngươi phải bồi tiền cho ta".
"Cái gì nói tôi giật dây mai mối? Rõ ràng nhà các người chính mình nhìn trúng Điền Nhị Muội, thím cho rằng nhà người nha ngốc nên muốn tôi tới cửa van cầu tôi đi làm bà mối. Tôi nghĩ chúng ta hàng xóm láng giềng lại biết người nhà họ Điền liền hảo ý giúp đỡ, kết quả không có trả lời chắc chắn còn dám xách đồ đi đến cửa cầu hôn, thật đúng là tức cười đến rụng răng!" Phạm Thu Mai hối hận biết vậy chẳng thèm làm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT