"Vậy bình thường phần lớn em sử dụng tay phải, không phải nói rõ em thiên vị tay phải hay sao?" Triệu Vệ Quốc hỏi ngược lại.
"Dùng tay phải là bởi vì thói quen, ăn cơm, cầm đũa, đây là thời điểm chúng ta ra đời thích ứng với thế giới được cha mẹ dạy dỗ mà tạo thành thói quen mà thôi!" Hứa Đào trừng anh, làm sao là có thể liên hệ đến chuyện thiên vị.
"Nhưng mà nếu như cha mẹ dạy em sử dụng tay trái, có lẽ em sẽ quen dùng tay trái đúng không? Còn nữa, bây giờ em quen dùng tay phải để làm phần lớn mọi việc thì sẽ bởi vì tay trái dùng ít mà ghét tay trái, mà cảm thấy thiên vị tay phải sao?"
"Dĩ nhiên sẽ không." Hứa Đào lắc đầu, tay trái tay phải thiếu một cái cũng không được, tại sao phải ghét, nói là thiên vị?
"Tương tự, xem Vệ Cúc là tay trái của em, anh là tay phải, em sẽ cảm thấy tự mình thiên vị tay phải sao?" Triệu Vệ Quốc tiếp tục hỏi.
"Sẽ." Hứa Đào gật đầu, thói quen là tay phải, khẳng định tiếp tục dùng tay phải, nhưng thay mặt vào liền có vấn đề: "Vậy tại sao không phải anh là tay trái, Vệ Cúc là tay phải?"
". . ." Triệu Vệ Quốc ngẩn người một chút, dường như không nghĩ tới Hứa Đào sẽ hỏi ngược lại, có chút bất ngờ, nhưng lại không nhịn được cong khóe miệng cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT