Gì mà cô gái không thể ăn cá, ăn vào thì sẽ mọc da cá, còn có cô gái không thể ăn đùi gà, chỉ có thể ăn chân gà, như vậy sau này lớn lên mới có thể hiền huệ, tay chân lưu loát, nếu không sẽ thành người lười không ai thèm lấy.
Rõ ràng đều là một ít lời nói dối rất dễ hiểu, nhưng cũng biến thành chuyện mà đại đa số cô gái không sửa đổi được trong thời đại khốn khổ đó.
"Thì ra là vậy." Hứa Đào gật đầu một cái, bỏ thêm khoai lang khô vào cơm để ăn, quả thật có chút khổ: "Chẳng qua, Vệ Cúc có cá tính như vậy, em cảm thấy là do người nhà thường xuyên không xem trọng mà thành."
"Cô ấy tới Dương Thành, ngồi ở trên ghế sa lon cũng không được tự nhiên, còn hỏi em có sao không, cảm giác rãnh rỗi không biết phải làm gì, rất sợ gây thêm phiền toái cho chúng ta, cũng sợ tiếp nhận lòng tốt giúp đỡ của chúng ta."
"Bản thân cô ấy cũng không cảm thấy vì anh mà trả giá, càng không cảm thấy anh thiếu nợ. Còn dường như rất sợ chúng ta hiểu lầm chuyện ban đầu cô ấy làm là muốn đòi hồi báo. Chúng ta muốn cho bọn họ có cuộc sống thoải mái một chút, dường như để cho cô ấy rất bất an." Hứa Đào vừa nói, vừa cảm thấy không cách nào hiểu được.
Cô ấy rõ ràng cũng rất muốn tính toán cho Ngô Học Văn, nhưng trước giờ vẫn luôn từ chối.
Chẳng qua Triệu Vệ Cúc luôn cân nhắc nhiều vì nhà mẹ, Ngô Lâm Tiêu đối với cô ấy cũng không tệ lắm, một điểm này Hứa Đào cũng thật vui mừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT