Thời An An đi theo ánh trăng về nhà, Chử Niệm Văn vẫn chưa về.
Chử Niệm Bạch có chút lo lắng: “Em năm sao thế này? Hay là để ta ra ngoài tìm xem?”
Thời An An lắc đầu: “Không cần đâu.”
Trên đường về, Hà Viễn Đạo đã báo lại với cô rồi.
Hôm nay Chử Niệm Văn bị bắt đi nhặt rác cả ngày, giờ chắc đang ngồi xổm ở xó xỉnh nào đó khóc thút thít. Có người của Thiên Cương trông chừng, sẽ không có vấn đề an toàn gì đâu.
Cậu ta hẳn là bị uy hiếp, không dám kể chuyện này cho người nhà, lại không biết phải làm sao bây giờ.
Cho nên mới trốn đi khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT