Dọc đường trở về, hai người không chưa nói với nhau lời nào. Gần đến cửa phòng, Kiều Hạc Chi thật sự không thể đè nén thêm được nữa, cậu giơ tay, định giữ chặt lấy Phương Du.
“Hạc Chi, mệt cả một ngày rồi, về phòng nghỉ sớm đi, ta đến thư phòng chờ một lát.”
Phương Du khẽ vỗ sau lưng cậu, giọng nói dịu dàng.
Kiều Hạc Chi khựng lại, ánh mắt khẽ lay động, tay cũng dừng giữa không trung. Những lời định nói đến bên môi rồi lại bị cậu nuốt xuống. Cậu nhìn theo bóng lưng Phương Du rẽ vào hành lang, bóng dáng ấy trầm lặng như đang chất chứa điều gì, khiến cậu cụp mắt xuống, giọng khẽ run:
“Hắn chắc chắn… đã nghe thấy rồi.”
“Cũng, cũng thật là Dư đại nhân kia quá đỗi đường đột, biết rõ công tử đã thành thân rồi, vậy mà vẫn hành xử chẳng ra thể thống gì, không hiểu công tử tiếp hắn làm gì, chỉ tổ tổn hại thanh danh.”
Kiều Hạc Chi liếc mắt nhìn Ti Vũ, ngửa đầu hít một hơi thật sâu, đôi mắt hơi đỏ lên. Nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, trong lòng càng thêm bất an: “Ta thấy hắn trở về mang nặng tâm sự, cũng chẳng còn lòng dạ nào nghe ta nói thêm gì nữa. Chi bằng để ngày mai rồi hẵng giải thích vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT