*Từ chương này trở đi sẽ dùng theo góc nhìn của chính Phượng Cửu.
“Phụ thần... ”
Sau 1 tiếng nổ lớn, nàng đã xuất hiện ở nhân giới. Nàng muốn dùng Thần phù nhưng không hiệu quả. Có lẽ phụ thần không muốn nàng quay lại nên cắt đứt thần phù của nàng.
Không còn cách nào khác, nàng chỉ còn cách vượt ngàn dặm xa xôi tới Đông Hải. Đông Hải cũng thuộc Thần giới nhưng vì không quen sống trên trời nên họ xuống vùng Đông Hải này.
Đương nhiên có cánh cửa thông lên Thần giới.
Nàng tới Đông Hải là 10 ngày sau, vào Đông Hải cũng chỉ thấy xác chết chất thành đống.
Đang đi, nàng vô tình nghe được tiếng khóc. Dù nhỏ nhưng nàng là Thần thú nên nghe rất rõ.
Lần theo tiếng khóc, nàng thấy 1 con giao long nhỏ xíu bị dấu trong 1 vỏ sò không mấy bắt mắt.
Có lẽ đây là Thái Tử long tộc vừa được 10 năm tuổi rồi - nàng nghĩ.
Nàng cất vỏ sò đó vào không gian của nàng.
Tìm tới cánh cổng thông lên Thần giới, nàng nhẩm pháp quyết. Sau tiếng nổ ầm, nàng được truyền tống lên Thần giới lần nữa.