Trời đã muộn, Thư Nhan cáo từ rời đi, mẹ Quý tiễn hai vợ chồng họ ra tận cửa.
Lúc lên xe, Tô Cách quay đầu lại nhìn, ánh mắt có chút bất lực. Mặc dù Thư Nhan nói sẽ không làm gì anh, nhưng bản thân Tô Cách lại chột dạ, cảm thấy mình bây giờ như cá nằm trên thớt, số phận khó lường. Anh lái xe lên đường, Thư Nhan ngồi ở ghế phụ, nhắm mắt không nói một lời.
Khóe mắt Tô Cách luôn liếc nhìn Thư Nhan, anh biết cô không ngủ, chỉ là không muốn để ý đến anh.
Vì thế, sau khi chuẩn bị đủ tâm lý, Tô Cách dừng xe ở một ngã tư đèn đỏ, gọi một tiếng: “Thư Nhan.”
Mi mắt Thư Nhan không hề động đậy, thể hiện rõ cô không muốn nghe. Nhưng Tô Cách không thể không nói, anh nhìn đèn đỏ đang đếm giây, mười giây sau, lại nói: “Những lời bà Phùng nói em đừng để trong lòng, bà ấy chỉ là khách hàng của anh thôi.”
Khóe môi Thư Nhan nhếch lên đầy châm chọc, cô mở mắt, nói: “Anh mà thích một cô gái trẻ, có lẽ em còn nể anh hơn một chút.”
Tô Cách nghe ra sự mỉa mai trong lời nói của cô, im lặng thêm mười giây nữa, mới nói: “Anh không có ý nghĩ đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play