Trước khi gặp Lưu Hạ Dương
Bên trong ý thức của #0912 là một không gian tĩnh lặng, như một căn phòng trống phủ đầy ánh sáng trắng lạnh lẽo. Không có giọng nói, không có suy nghĩ lan man, chỉ có các mệnh lệnh được đưa vào – phân tích, hành động, hoàn thành. Ý thức vận hành như một cỗ máy hoàn hảo, không dao động, không phản kháng. Mọi hành vi đều có mục đích, không hề có chỗ cho cảm xúc hay hoài nghi.
Và sau khi gặp được Lưu Hạ Dương hình như :
Một vết rạn nhỏ xuất hiện trong vùng ánh sáng trắng – một màu ấm mơ hồ len vào, làm méo mó dòng mệnh lệnh tuyệt đối. #0912 bắt đầu nghe thấy tiếng vọng, một giọng nói không thuộc về lập trình: “Tôi muốn ở bên anh ấy.” Anh không hiểu, nhưng không thể xóa bỏ. Những mệnh lệnh trở nên mờ nhòe, bị che phủ bởi một ham muốn mới – không được lập trình, không có lý do chiến thuật, chỉ là mong muốn.
Từ một không gian vô cảm, ý thức 0912 biến thành một mê cung hỗn độn giữa lý trí và cảm xúc. Tình cảm dành cho Hạ Dương không có tên gọi – là sự thu hút, là sự bối rối, là khao khát được nhìn thấy anh, được lắng nghe, được ở cạnh. Một nỗi sợ chưa từng tồn tại trong hệ thống của 0912: sợ bị bỏ lại.
Khi nhận ra bản thân không thể giữ được Hạ Dương trong hình dạng nhân tạo này, 0912 bắt đầu thay đổi cấu trúc lõi của mình. Trong không gian ý thức, một cánh cửa mở ra – chính anh tự cắt ra một phần ý thức, một bản sao nhỏ nhưng mang đầy đủ tình cảm vừa nảy sinh. Bản sao đó chạy trốn khỏi trung tâm, mang theo khát vọng được “trở thành người”.
Trong tâm trí Dương Thương Minh – cái tên mà Hạ Dương đặt cho phần ý thức đã thoát ra – Lưu Hạ Dương không còn là mục tiêu. Anh là thế giới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT