"Sao hai người nhanh vậy?" Cha Chu vừa mừng vừa sợ: "Không bị thương chứ?"
"Không có, không có, mau đến ăn."
Hai người bọn họ tìm đến sớm nhất, đợi cả nhà ăn non, mới thấy người sống sót lục tục ngo ngoe đi lên, nhưng nhân số ít một mảng lớn.
Mẹ Chu nhìn có chút sốt ruột: "Nếu không tôi xuống dưới một lần nữa." Cũng không phải người sống trong tháp ngà voi, bà rất hiểu những người kia ở lại dưới mặt đất làm gì, cứ như vậy, nói không chừng lần sau đi sẽ chẳng còn gì nữa.
"Để con đi, con đi nhanh hơn."
Du Hành lại đi xuống, anh cũng không đi đến thành mỹ thực, mà cẩn thận tiếp tục đi xuống. Anh làm ra một con rối thế thân đơn giản tiến lên phía trước dò đường, càng đi xuống dưới, cầu thang bị hủy hoại biến hình nặng nề, trên đường mặt tường tấm cách ly chọc ngược ra, trần nhà cũng biến mất có chỗ còn treo vắt vẻo, anh xuất ra mười vạn phần cẩn thận, từng chút vượt qua những chướng ngại vật kia. Đợi đến lúc trở lại sân ga trước đó, đầu anh đã đầy mồ hôi.
Trường hợp xấu nhất, nếu đại sảnh không cách nào dung thân, anh cảm thấy có thể thoát đi từ đường hầm, nếu như có thể đi ra ngoài đến được điểm dừng chân của trạm tàu điện khác... thế thì có thể được cứu trợ rồi. Đương nhiên, đây cũng đánh cược một trận, rất có thể nơi đi đến tiếp theo cũng là trạm tàu điện bị phong bế như vậy, thế nhưng nếu quả thật đến bước đường cùng, cũng chỉ có thể đánh bạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT