Lương Mộ Đình ôm chặt cô gái nhỏ vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về, khẽ thở dài.
“Không phải các cậu ấy trêu chọc em, là chính em tự ti.”
Lương Mộ Đình cười khổ một tiếng, bàn tay che đi đôi mắt trong veo như nước của Nhiễm Trúc, không cho cô nhìn mình.
Đôi mắt Nhiễm Trúc chớp động, chỉ thấy bàn tay ửng đỏ của anh, giọng nói buồn bã vang lên bên tai.
“Hôm đó, anh ra ngoài thấy Lục Tranh đưa em từ phòng riêng đi ra…”
Hít một hơi thật sâu, giọng anh trong trẻo hơn không ít, “Hai người nhìn thật sự rất xứng đôi.”
Anh tự giễu cười một tiếng, “Hôm đó anh thật sự rất sợ hãi, anh không sợ cậu ấy thừa cơ mà nhảy vào, anh sợ anh không đủ tốt, còn cậu ấy, lại đủ tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play