Trên đường về nhà, hai người ghé siêu thị mua đồ ăn, trong bếp Lương Mộ Đình rửa bát, Nhiễm Trúc phụ trách nấu cơm.
Nhiễm Trúc mặc chiếc tạp dề nhỏ, là do anh tỉ mỉ chọn lựa mua.
Nhìn người mà ngày đêm anh tơ tưởng đang quay lưng về phía mình thái rau, Lương Mộ Đình luôn có một cảm giác không mấy chân thật.
Chính xác mà nói, cảm giác này đã quanh quẩn anh hồi lâu, anh cảm thấy mình như đang bước đi trên mây, lâng lâng thư thái.
“Lương Mộ Đình!”
“Em bảo, em muốn tỏi!”
“A…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT