Từ bệnh viện về nhà, Nhiễm Trúc bắt đầu sốt cao, Lương Mộ Đình lập tức mời bác sĩ riêng, truyền nước ba ngày liên tục mà vẫn không hạ sốt.
Cô ngủ li bì không muốn tỉnh, chỉ dựa vào đường glucose duy trì cơ thể, gầy đi trông thấy.
Lương Mộ Đình không quản ngày đêm ở bên cạnh chăm sóc, kể cho cô nghe tiến triển bên Khương Cô Sinh, tình hình ông nội, đôi khi còn nói vài chuyện hài hước.
Anh cũng không biết cô có nghe thấy không, chỉ là không muốn cô lo lắng mà ngủ không ngon, cứ lẩm bẩm bên tai vài câu thì cô lại yên tâm hơn.
Nhiễm Trúc tỉnh lại vào giữa trưa ngày thứ ba bị sốt, cả người mềm nhũn không còn chút sức lực nào. Vừa mở mắt đã thấy Lương Mộ Đình đang ngủ gà ngủ gật bên cạnh, trên môi lún phún râu, đáy mắt một quầng thâm xanh.
Cô đột nhiên cảm thấy Lương Mộ Đình thật đáng thương, chẳng làm gì sai, chỉ là thích cô một thời gian, mà lại khiến bản thân chật vật khốn khó…
Lương Mộ Đình khẽ chớp mắt mơ hồ thấy có người đang nhìn mình, anh giật mình mở mắt ra, vừa vặn chạm phải ánh mắt Nhiễm Trúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play