Lương Mộ Đình lại bị một đám người lôi kéo đi uống rượu đánh bài, Khương Nhiễm Trúc thấy không ngăn được cũng không nói thêm gì, chỉ lẳng lặng ngồi một bên, tâm tư hoàn toàn bị câu nói vô tâm của Tần Bằng dẫn đi.
“Nghĩ gì vậy? Hửm?” Lương Mộ Đình khẽ hỏi cô, giọng hơi khàn mang theo mùi rượu nồng nặc.
Nhiễm Trúc ngước đôi mắt trong veo nhìn anh, tựa muốn khắc toàn bộ hình dáng anh vào trong đầu.
“Em muốn ra ngoài hít thở không khí.” Cô nhỏ giọng dò hỏi, “Được không?”
Không được cũng không sao, đi hay không đều được.
Cô quá ngoan! Vừa mềm mại vừa dịu dàng, thật muốn cưng chiều.
Ánh mắt Lương Mộ Đình có chút mơ màng, nhìn chằm chằm đôi môi anh đào tươi thắm của cô, muốn tiến đến gần, nhưng khi còn nửa đường Nhiễm Trúc nhẹ nhàng nghiêng đầu, anh hoàn hồn nhắm mắt khẽ cười lắc đầu, “Anh đi cùng em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT