Ra đến cổng viện dưỡng lão, chiếc rương da trong tay Khương Nhiễm Trúc tự nhiên rơi vào tay Lương Mộ Đình. Hai người đi trước sau, có lẽ vì bóng dáng quen thuộc kia, Khương Nhiễm Trúc trở nên trầm tĩnh và kiên định hơn nhiều.
Ba người bắt taxi đến nơi ở của cô, Lương Mộ Đình mở hộp cơm ra, lải nhải dặn dò cô ăn nhiều một chút để giữ sức.
Khương Nhiễm Trúc miệng nhỏ húp cháo kê, mắt chăm chú nhìn Lương Mộ Đình bóc trứng gà. Một quả trứng luộc được anh nhẹ nhàng xoay giữa ngón cái và ngón trỏ, dò hỏi ánh mắt cô.
“Để vào cháo nhé?”
Khương Nhiễm Trúc khẽ cụp mi: “Em không ăn nổi…”
“Không được.” Lương Mộ Đình thở dài một hơi, nhẫn nại dỗ dành: “Ăn một nửa được không? Ăn một chút thôi? Phần còn lại anh ăn nhé?”
“Anh bị dị ứng, không ăn được trứng gà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play