Khương Nhiễm Trúc thu xếp ổn thỏa cho ông ngoại xong liền rời bệnh viện. Bên ngoài cổng bệnh viện, ánh nắng sớm mai chiếu rọi lớp bụi đất, chiếc xe đẩy của bà cụ bán hàng rong phảng phất hơi thở cuộc sống bình dị, mùi thơm ngào ngạt của bắp luộc và trứng luộc trong nước trà xộc vào mũi. Cô chưa kịp dừng chân lâu thì chiếc xe buýt từ đằng xa chậm rãi tiến đến. Cô thở dốc chạy theo, chen chúc cùng những bác trai bác gái đang tản bộ vào bên trong chiếc xe chật ních người, ngửi đủ thứ mùi hỗn tạp.
Vất vả lắm cô mới đến được công ty làm thủ tục nghỉ phép. Ông chủ hiểu tình lý, trước khi cô đi còn dặn dò nếu có khó khăn gì cứ nói, đừng giữ trong lòng.
Cô cười nhẹ nhàng đáp: “Không có chuyện gì lớn đâu ạ, chẳng mấy nữa ông tôi xuất viện là tôi về ngay.”
Thực ra, từ khi ông ngoại ốm, dường như ngày nào cô cũng tự nhủ lòng mình. Vì vậy, khi ngày này thực sự đến, cô cũng không hề suy sụp hay nghẹt thở. Ngược lại, cô còn cảm thấy may mắn rất nhiều, bởi vì bác sĩ nói vẫn còn có thể chữa trị chứ không phải là hết cách.
Cô vội vã rời đi, trong đầu đã bắt đầu lên kế hoạch cho bước tiếp theo. Chắc chắn phải đến ngân hàng rút hết tiền tiết kiệm thành tiền gửi không kỳ hạn. Không hề dừng lại, cô nhanh chân bước đến trạm xe buýt. Lần này xe đến rất muộn, cô chờ có chút sốt ruột, khoảng mười lăm phút sau xe mới xuất hiện. Cô theo dòng người chen lên xe, lúc quẹt thẻ còn bị ai đó giẫm vào chân, đau quá…
Nhà ga cách ngân hàng một quãng đường, bình thường cô hay tìm một chiếc xe đạp công cộng ven đường để đi. Hôm nay mấy chiếc xe đó dường như cố tình gây khó dễ cho cô, đổi mấy chiếc rồi vẫn không mở khóa được.
Một bác lớn tuổi đi xe đạp điện đến, thấy cô loay hoay mãi liền lên tiếng gọi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play