Chương 8: Bị nghe thấy rồi
[Nàng càng bình thản, chuyện lại càng lớn…]
Từ sau ngày hôm đó, Ôn Chiêu Vân không rõ vì sao lại không đến tìm Mạnh Hoàn nữa — suốt mấy hôm liền, chẳng thấy bóng dáng.
Mạnh Hoàn ở trong viện nhàm chán đến mức muốn chủ động ra ngoài hoạt động chút. Ôn phủ thì ăn ngon mặc đẹp đấy, nhưng anh vẫn thấy thiếu tự do. Cái gì cũng thế, nhìn mãi một bông hoa thì cũng sẽ nhàm, đồ gì mới mới vẫn dễ khiến người ta động lòng hơn.
Thế là Mạnh Hoàn lén chạy ra ngoài, kết quả vừa tới cửa đã bị thị vệ chặn lại, nói rằng không được tự tiện rời viện, phạm vi hoạt động chỉ giới hạn trong Thanh Trúc viện.
Mạnh Hoàn nghe mà tức lộn ruột — giữa người với người, chẳng lẽ không nên có một chút lòng tin cơ bản sao? Anh đã tỏ ra ngoan ngoãn biết điều đến vậy rồi, vậy mà Ôn Chiêu Vân vẫn còn đề phòng, chẳng phải quá đáng lắm sao?
Không còn cách nào khác, chán đến phát ngán, Mạnh Hoàn đành kéo Văn Hỉ ra chơi cờ caro (dùng bàn cờ vây), chơi từ sáng đến tối, chơi đến mức muốn đập bàn.
Sang hôm sau, Văn Hỉ đề nghị kể chút chuyện hậu viện Ôn phủ. Ban đầu Mạnh Hoàn còn chê là đàn bà con gái mới thích tám chuyện, tỏ ý từ chối. Nhưng chưa đầy nửa khắc, anh đã bị dụ dỗ thành công, vừa nghe vừa hăng như uống nước đá giữa hè.
“Tiểu lang quân! Tiểu lang quân!” — Văn Hỉ vén áo chạy chậm từng bước nhỏ về phía y.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT