“Xin lỗi.”
“Mạnh Hoài Khiêm, anh biết điều một chút đi, tự thấy may mắn thì giữ lấy. Trước giờ chưa từng có ai đạp trúng giới hạn của tôi hai lần mà tôi vẫn có thể tha thứ cả.” Trì Sương thở dài, dường như vô tình cảm thán: “Cái người bạn đã chết mà anh quen hai mươi tám năm kia còn chẳng có được đãi ngộ này đâu.”
Nghĩ lại cũng đúng.
Trước khi biết rốt cuộc Lương Tiềm là hạng người gì, anh ta thực sự thể hiện rất tốt. Rất biết điều, dù đã chính thức trở thành bạn trai của cô cũng chưa từng lạnh nhạt trước mặt cô.
Năm đó, trận tuyết đầu tiên ở Kinh thị đến đúng như dự báo, cô nhìn bạn bè đăng ảnh tràn ngập trên mạng xã hội, uất ức phàn nàn với anh rằng cô ở Hoành Điếm đến cả hạt tuyết cũng chưa thấy. Hôm đó cô quay cảnh đêm, tan ca trở về khách sạn, Lương Tiềm như bước ra từ cánh cửa thần kỳ, mang đến cho cô một món quà bất ngờ — một chiếc hộp thủy tinh xinh đẹp, bên trong còn giữ nguyên một người tuyết nhỏ chưa tan.
Cô tin rằng, ít nhất trước khi anh gặp chuyện, anh thật lòng yêu cô, ánh mắt đó không thể giả vờ được.
Nhưng cô cũng chắc chắn rằng sự lạnh nhạt sau này của anh là thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play