Trì Sương cuối cùng cũng nhìn về phía anh, trong mắt ngấn lệ: “Tổng giám đốc Mạnh, tôi thực sự rất đau khổ và khó chịu.”
Mạnh Hoài Khiêm khựng lại, ánh mắt u tối nhìn chằm chằm cô. Bao nhiêu năm quen biết, cô chưa từng nói ra những lời như thế này. Dù là lúc tuyệt vọng đau lòng nhất, cô cũng chỉ mắng anh mà thôi. Giây phút này, anh có thể cảm nhận được sự yếu đuối, sự bất lực của cô.
Điều đó khiến Mạnh Hoài Khiêm không biết nên làm gì.
Trước khi nghĩ ra bước tiếp theo, Trì Sương cũng không muốn trò chuyện nhiều với anh. Hiện tại đầu óc cô rối bời, càng nói nhiều lại càng dễ sai. Sau một lúc im lặng cô mệt mỏi nói: “Cho nên bây giờ tôi chỉ muốn ở một mình yên tĩnh một lát.”
Đây rõ ràng là đang đuổi khách.
Mạnh Hoài Khiêm nói tiếp: “Ăn chút gì được không? Em muốn ăn gì, tôi đưa em đi.”
Trì Sương yếu ớt xua tay: “Không cần đâu, tôi không thấy đói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play