Sau khi lau sạch dầu trên môi Trì Sương mới hút một ngụm trà sữa: “Không được.”
Mạnh Hoài Khiêm đã chuẩn bị tâm lý từ trước, anh gật đầu ôn hòa: “Vậy thì chúng ta có thể làm thế này—”
“Không cần.”
Cô thong thả nói: “Tôi sắp chuyển nhà rồi.”
Mạnh Hoài Khiêm sững người hai giây: “Chuyển nhà?”
“Ừ. Tôi không định sống ở đây nữa.”
Nếu cứ tiếp tục ở lại thì cô sẽ có vấn đề mất. Mọi ngóc ngách trong căn nhà này đều mang dấu vết của Lương Tiềm, nó chứa đựng quá nhiều kỷ niệm giữa hai người họ. Cô muốn bước ra khỏi đó. Cô sẽ không dừng lại vì một người đã chết, mà anh ta cũng không xứng đáng.
Cô sẽ chuyển tới nơi không có bóng dáng của anh ta, sẽ dốc toàn tâm vào công việc mới. Có lẽ trong tương lai không quá xa, cô sẽ gặp được người tiếp theo mà cô yêu thích, rồi sẽ hẹn hò yêu đương, nếu người đó đủ phù hợp, có lẽ sẽ tính đến chuyện cưới xin. Ai mà nói trước được?
Mạnh Hoài Khiêm chăm chú nhìn cô, thấy cô thoáng vẻ trống trải, trong lòng bỗng nghẹn lại:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play