Cô cũng vậy, dù có khóc bao nhiêu lần cũng chẳng sao cả.
Bởi vì họ đã sớm để lộ những mặt tệ nhất, không thể cho ai biết ra trước mặt nhau – trọn vẹn, không giữ lại gì.
Trong mắt Trì Sương ngấn lệ. Cô ngẩng đầu, một giọt nước mắt chuẩn bị rơi xuống nhưng cô nhanh chóng quay đi, dù vậy vẫn rơi chính xác vào tim của Mạnh Hoài Khiêm – nơi mềm yếu nhất.
Anh gần như nghẹt thở. Bởi vì anh biết cô là một người kiêu hãnh đến nhường nào. Vào lúc đau lòng nhất, cô có thể vừa khóc vừa ngẩng đầu mắng anh. Làm sao trên đời lại có người kỳ lạ như vậy? Nhưng thế giới này vốn dĩ nên có những người kỳ lạ như vậy.
Trì Sương chợt nhận ra vai mình ướt lạnh.
Một mùi tanh nồng lởn vởn trong mũi, khi đậm khi nhạt. Cô cúi đầu, cằm lướt qua mu bàn tay anh, gương mặt trắng như ngọc vướng phải máu của anh. Có lẽ cô bị dọa, cũng có thể là tức giận, bản tính cô vốn ghét những mùi khó chịu. Cuối cùng không nhịn được nữa bật khóc thành tiếng.
Từng tiếng từng tiếng gõ mạnh vào tim Mạnh Hoài Khiêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT