Mạnh Hoài Khiêm lịch sự cảm ơn.
Trong không khí rượu chè linh đình, cô kéo tay anh, thuần thục dẫn anh lẩn vào một góc yên tĩnh để hít thở.
Anh cao lớn nhưng hôm nay cô cũng mang giày cao gót, gần như không cần phải nhón chân nhiều cũng có thể ghé vào tai anh thì thầm.
“Anh thấy chán lắm đúng không?”
“Không đâu.” Mạnh Hoài Khiêm đặt ly champagne sang một bên, đưa tay giúp cô vén lọn tóc rũ bên má, “Mấy người đó nói chuyện cũng khá thú vị.”
Trì Sương uống vài ngụm champagne, đôi má ửng hồng. Cô đưa tay thò vào túi áo vest của anh, không sờ thấy danh thiếp, cười hì hì nói: “Thảo nào để mặc cho các tiền bối trêu chọc, anh đâu có mang danh thiếp.”
Thấy xung quanh không có ai, Mạnh Hoài Khiêm mới thoải mái trêu lại: “Có mang đấy nhưng anh đâu phải đại diện của Âu Lãng đến, không cần người ta biết tên anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT