Sắc mặt của Mạnh Hoài Khiêm khẽ cứng lại: “Sao đi nhanh vậy?”
Anh muốn mở miệng giữ cô lại nhưng lại không biết nên dùng lý do gì.
“Chẳng ai không có việc chính đáng cả.” Trì Sương giơ tay chỉ vào đồng hồ treo tường, “Tôi đã ở đây với anh hơn ba tiếng rồi đấy, hơn ba tiếng toàn là mùi thuốc khử trùng, vậy mà tôi vẫn có thể chịu đựng được lâu như thế, thật là chưa từng có tiền lệ.”
Người này đúng là nên cảm thấy được sủng ái mà lo sợ.
Ngay cả bản thân cô cũng thấy cảm động trước hành động của chính mình.
Mạnh Hoài Khiêm nghe xong, vài giây sau mới giãn mày nhẹ giọng nói: “Được, tôi sẽ bảo người đưa em về.”
Nói rồi anh cũng từ trên giường bệnh bước xuống, ra vẻ muốn tiễn cô ra bãi đậu xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play