Căn nhà này không lớn, dù có hai phòng ngủ một phòng khách nhưng cộng lại cũng chỉ rộng bằng phòng khách của Cẩm Đường Viên mà thôi. Bách Doanh vẫn còn nhớ lúc tám tuổi được Bách Mộc Lan dắt tay bước vào đây, được nói rằng mình có một căn phòng riêng, cảm giác kinh ngạc ấy đến giờ cô vẫn nhớ rõ.
Lúc nhỏ, thế giới rộng lớn hơn rất nhiều.
Giờ trưởng thành rồi mới thấy góc trời này thật nhỏ bé. Nhưng trong mắt cô bé tám tuổi năm đó, mấy chục mét vuông này chính là cả thế giới của cô.
Tưởng Mặc Thành đi theo phía sau cô nói:
“Căn nhà này đã qua tay hai lần. Lần đầu là mẹ em tìm người mua, nghe nói là vì con trai người ta chuyển công tác đi nơi khác sinh sống, cả gia đình cũng chuyển đi luôn. Chủ nhà sau đó là một đôi vợ chồng mới cưới, nghe nói bên vợ có thai, bố mẹ sẽ đến chăm nên căn nhà này không đủ rộng, hai người họ đổi sang căn lớn hơn.”
“Vậy chắc cuộc sống của họ cũng ổn cả nhỉ?”
Bách Doanh nghiêng đầu nhìn anh, khẽ cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT