Trong thư phòng chìm trong tĩnh lặng chết chóc, mấy người không dám thở mạnh, im lặng như ve sầu mùa đông đến rơi cây kim xuống cũng có thể nghe thấy.
Từ lúc phát hiện Bách Doanh rời khỏi đến giờ đã gần bốn ngày. Quản gia khi thấy mảnh giấy cô để lại thì sợ đến hồn phi phách tán nhưng cũng không dám tùy tiện ra ngoài tìm cô. Những năm qua Thẩm Tấn đã đắc tội không ít người trên thương trường, cả công khai lẫn âm thầm, không biết bao nhiêu kẻ địch đang rình rập. Một khi để bọn họ ngửi được chút mùi e rằng sẽ kéo đến phiền toái lớn hơn, đến lúc đó thì ai gánh nổi trách nhiệm?
Thẩm Tấn có lẽ cũng nghĩ như vậy, sau khi về cũng không làm ầm ĩ lên.
Chỉ là ai cũng nhìn ra tâm trạng anh ta rất tồi tệ.
Anh ta đặt lại cây bút máy vào túi trong áo vest, hai tay đan vào nhau, ánh mắt bình tĩnh lướt qua hai người: “Có kẻ đang thừa nước đục thả câu.”
Triệu Minh Hải vội vàng gật đầu: “Chắc chắn là vậy, một mình cô Bách rất khó có thể rời đi mà không kinh động đến người khác. Bắt đầu từ hôm qua chúng tôi đã tiến hành rà soát toàn bộ.”
“Trong hai ngày, tôi muốn biết kẻ to gan lớn mật đó là ai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play